Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

nghe đài báo bão

Nghe đài báo bão
Mẹ tôi tóc bạc da mồi
Đường quê hết đứng lại ngồi trông con
Lưng còng như lúa trĩu bông
Miệt mài khuya sớm, đêm không ngủ nhiều
Ăn thì chẳng được bao nhiêu
Mái tranh vách đất, liêu xiêu cửa nhà
Nghe đài báo bão quê ta
Gió mưa chấp chới, ai ra... đỡ đần
Tim con đau nhói vạn phần
Đêm khuya thức giấc, đôi lần lệ rơi
Bao giờ hết khổ mẹ ơi!
Bao giờ trả được ơn người sinh ra?
Bao giờ bão hết, mưa qua
Hắt hiu bóng mẹ đi vào... trang thơ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét