Tháng 7
Lối về lạc mùa hoa đỏ
Chiều quê chộn rộn ánh nhìn
Tiếng cười ai chạm đầu ngõ
Nhốt hình bóng cũ vào tim.
mưa phùn ngại bước đường trơn
nghe cay xốn sang mi mắt
mênh mông sương khói ngập hồn
lối về khuất nẻo hoàng hôn.
Có người tìm về chốn cũ
Cũng mong đáp đền quá khứ
Còn thương giọng nói tiếng cười
Nào đâu dám bạc với người.
hè về xôn xao nỗi nhớ
chở nắng tươi vàng rực rỡ
nhạc lòng réo rắt tiếng ve
tay không, mơ một chuyến đò.
Ngại gì mấy phen lận đận
Đã từng hát lời bâng quơ
Đèn không đủ ấm sương mờ
Đi về thổn thức dưới trăng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét