Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

Biển đêm
 tặng D
Một mình ngồi ngắm biểm đêm
(Hình như lại ngồi nhớ em)
Bàn chân dẫm đạp lên cát
Gió từ ngoài khơi thổi mát
Hình như biển đêm đang hát
Bờ xa cá thu vẫy đạp
Ai người yêu biển nhận ra

Lấp loáng ánh đèn câu mực
Nước xanh, xanh thẳm trời thu
Mắt nhìn biển đêm xa xăm
Đôi môi nói lời rất lạ
Ai người yêu biển nhận ra

Tôi với nồng nàn biển cả
Một đêm nay nữa, lại xa...



Lạc
Chiều nay biển lại dậy sóng
Em ở ngoài ấy còn không mong chờ?
Anh lạc vào cõi bơ vơ
không sông, không biển, không đò, không em.



Ta về
Ta về hoa trắng rắc đầu
Em đâu nhớ nữa, cái câu hẹn thề
Em đi, đi mãi không về
Đêm mưa gió đó, bốn bề tan hoang
Bức bối trong mớ khăn choàng
Ta chưa kịp mở...lòng tan nát lòng
Mười năm câu nói còn vang
Nụ cười lận đận ta đan tháng ngày
Những người ta gặp hôm nay
Thoảng qua chốc lát, rời tay ngay mà
Những người ta gặp hôm qua
Ngột ngạt câu nói, như là mưa tan...
Bến sông nay thiếu hoa vàng
Thắp câu thơ cũ mơ màng trăng lên...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét