Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

ta về

Ta về

Ta về Thái Bình, có ai về không?
thả diều tre, bắt cá giữa đồng
 ăn ổi bo,ngồi đò sông Luộc
đi hội chùa Keo,
đêm tĩnh mịch
trong veo tiếng hát chèo
gió heo may run rẩy áo nâu
mưa lâm thâm thương mẹ ta ra đồng
gió thổi chi bạc phếch cả  triền sông

Sông Luộc ơi!
thương lắm, trăng quên ngủ
hoa gạo đỏ bến sông
người có kịp về không?
bạn tình ơi...

Ta lại về chơi bãi biển Đồng Châu
nghe em hát làng lúa, làng dâu
tóc dài ơi! Em  về  đâu?
mùi tóc hương bưởi còn vương vấn mãi
như níu giữ bước chân người ở lại

Biển ở đây, sóng trào như ngọn khói
hương vị đậm đà, quà quê Bánh Cáy
dù đi xa, nhưng lòng còn nhớ hoài
khoai lang làng Sành, bưởi đào làng Sâm
đêm bâng khuâng ngắm cảng Diêm Điền
một miền đất linh thiêng
rất riêng quê mình

cây đa bến nước sân đình
hồn quê lãng đãng thương mình trong mơ

lao xao giọng em hát chèo
ngọt ngào
tôi đứng ngây ngô
một mình
bạn tình ơi...
 ta về Thái Bình, có ai về không?


Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

Ngày mai- tặng nhạc sĩ: Nguyễn Hưng

Ngày mai    
 tặng nhạc sĩ: Nguyễn Hưng

Ngày mai, ngày mai, ngày mai.
Anh về đối diện với chính mình.
Anh chẳng thể nào tin

Thế là em đi...
Anh ngờ đâu có buổi chia ly
Tiễn em đi ngày mưa không nắng
Anh trở về hoang vắng lối xưa
Nhớ chiều mưa em đã từng thổn thức
Anh vô tình thành kẻ ham chơi
Cứ mải mê "theo tiếng nhạc đời"
Vậy mà!
Miền kí ức nay chỉ riêng anh
Nhà ta rộng lắm
Lá ngoài hiên gió thổi thẫn thờ
Con thơ sợ trong ngôi nhà "không mẹ"
Xao xác tiếng ve
Như khóc òa
Mong ngày mai chẳng  đến
Ngồi bên thềm
trống vắng riêng mình.
                                         Mai Khoa Thâu
                3-6-2013

Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013

nhớ Hàn Mặc Tử



Về thăm Vĩ Dạ chiều nay
Aó em vẫn trắng tự ngày xa xưa
Còn đây bến vắng chiều mưa
Con đò côi cút sóng đưa dập dềnh
Đời người một kiếp chênh vênh
Người đi...từ thuở thác ghềnh đau thương
Lời thơ ướt đẫm đêm trường
Tái tê khuya khoắt nẻo đường ngày xưa
"Vườn ai  mướt quá" gió lùa
Hồn ai vẫn tím đỏ màu mắt nhau
Cho đời -Thơ đấy- Người đâu?
Mai sau nhắc đến lòng đau ngập hồn
Hàng cau  khuất nẻo hoàng hôn
Lầu Ông Hoàng đó bồn chồn bước chân
Tim tôi thổn thức bao lần
Thơ Hàn rung mãi giọng  trầm yêu đương
Đò ơi! Xa mấy dặm trường
"Khói sương nhân ảnh" còn vương  kiếp người.


Hàn Mặc Tử ơi! Hàn Mặc Tử
Nụ cười trên môi lịm tắt rồi.

Mai Khoa Thâu